Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
 

Về Đầu Trang Những điều cần lưu ý khi tham gia thảo luận bài viết
1.Không spam. Xem rõ nội quy chung tại Đây
2.Thể hiện văn hóa bằng cách bấm thanks với các bài viết bạn thích.




Về Đầu Trang
có những người chỉ đứng sau, nhìn bạn, quan tâm bạn, giúp đỡ đến bạn nhìn bạn thành công, chia sẻ lúc bạn vui cũng như bạn buồn...Nhưng nhiều khi bạn không nhìn thấy người đó, điều đó khiến họ buồn, một thiên thần buồn (Sad_angel), nếu bạn đọc được điều này thì đừng bao giờ để người đó buồn nữa nhé :)
Cafe Kem
Cafe Kem
https://cafefriend.forumvi.com
Buồn Vì Yêu
https://2img.net/h/i972.photobucket.com/albums/ae201/teensonha/vipshop/ava_7.gif

Bài gửi : 132
Điểm : 315
Thank : 0
Join date : 29/08/2011
Age : 28
Đến từ : Quảng Ngãi
Humor : Buồn Vì Yêu
Giới tính : Nam
Bài gửi : 132
Điểm : 315
Thank : 0
Join date : 29/08/2011
Age : 28
Đến từ : Quảng Ngãi
Humor : Buồn Vì Yêu
Giới tính : Nam
#91Bài gửiTiêu đề: Ly cà phê nhạt màu..   Ly cà phê nhạt màu.. EmptySat Sep 03, 2011 9:47 am
1. Người khách tình cờ



Tôi biết đến quán cà phê này do một người bạn giới thiệu. Đó là một nơi
kháyên tĩnh, với những bản nhạc nhẹ nhàng và êm ái, nơi tôi cảm thấy yên
bình cũng như thanh thản trong tâm hồn vốn mệt mỏi với công việc từ lúc
bình minh chào ngày mới.



Tôi bắt đầu để ý đến cô gái trẻ ngồi ở bàn đối diện khi cô ta đi một
mình vào quán nhưng anh nhân viên lại đem ra hai ly nước. Một ly cà phê
sữa cho cô và một ly đen đá ít đường cho người- nào- đấy sẽ ngồi ở chiếc
ghế đối diện. Có lẽ, cô ấy đang chờ một người bạn nào đó, là bạn trai
chăng? Phải rồi, vì hôm nay là cuối tuần mà! Các cặp tình nhân trẻ thì
thường hay hẹn hò ở các quán cà phê lãng mạn vào dịp cuối tuần. Bỗng
nhiên tôi phì cười, không hiểu sao tôi lại bắt đầu có sở thích để ý
chuyện người khác. Phải chăng vì đôi mắt buồn trên gương mặt lạnh lùng
của cô gái trẻ có một sức hút mãnh liệt với tôi?



Anh nhân viên trong quán tiến đến gần chỗ ngồi của cô , mỉm cười nhìn cô rồi hỏi:



- Tuần này của hai anh chị thế nào?

+ Vẫn thế anh ạ! Hạnh phúc và bình yên.



Cô gái trẻ vẫn chắp tay vào nhau, mỉm cười rồi nhẹ nhàng đáp trả. Vậy
ra, tôi đã đoán đúng. Cô ấy đang chờ người yêu. Và hai người họ là khách
quen của quán cà phê này

Một tiếng đồng hồ trôi qua, tôi nóng lòng muốn xem mặt anh chàng người
yêu tốt số ấy là ai, nhưng vẫn không thấy anh ta đến. Đàn ông con trai
mà lại để người yêu mình chờ đợi mỏi mòn như thế, thật không lịch sự
chút nào.



Cô gái trẻ từ nãy giờ vẫn chăm chú nhìn vào màn hình di động trên tay,
lâu lâu lại khẽ cười, nhưng đôi mắt vẫn đượm một chút gì đấy buồn và day
dứt. Thỉnh thoảng cô liếc nhìn ly cà phê đen như màu mắt đang từ từ
nhạt màu đi khi đá dần tan ra. Thời gian làm nhạt phai mọi thứ...?

Rồi tôi bỡ ngỡ khi cô gái trẻ gọi tính tiền và bước ra cửa, anh nhân viên buông một câu chào khó hiểu :



- Cám ơn hai anh chị và chúc một buổi tối cuối tuần hạnh phúc. Hẹn gặp cả hai vào tối thứ bảy tuần sau..



Tôi vẫn tròn xoe đôi mắt và cố gắng hiểu những gì đang diễn ra. Cô gái
bỗng quay lại nhìn vào mắt tôi rồi mỉm cười. Có lẽ cô ấy đã biết có một
kẻ tò mò đã trộm nhìn mình từ nãy đến giờ.




2. Nhân viên lâu năm



Tôi làm part-time cho quán cà phê này từ khi là sinh viên năm nhất. Tôi
thích làm vào buổi tối, nhất là cuối tuần, khi những cặp tình nhân chọn
nơi đây làm điểm hẹn hò, tôi đã chứng kiến được những chuyện tình lãng
mạn, hài hước, và cả đau đớn nữa..



Vẫn như mọi buổi tối thứ bảy, cô gái ấy đến cùng với người yêu của
mình.Tôi lập tức pha nước cho cả hai, như thường lệ, anh- cà phê đen và
cô-cà phê sữa. Đã lâu rồi tôi không được nói chuyện với anh. Anh ấy là
một người vui tính, nhưng rất điềm đạm và cư xử lịch thiệp, cũng như
chiều chuộng người yêu mình hết lòng.



Tôi đặt ly cà phê sữa cho cô, và ly cà phê đá cho anh. Tôi vẫn pha cho
anh nhiều cà phê hơn những người khách khác - vì anh là một người khách
đặc biệt của quán chúng tôi.



-Tuần này của hai anh chị thế nào? - Tôi hỏi một câu quen thuộc như
thường lệ. Thường thì anh sẽ là người trả lời. Nhưng bây giờ thì không.



+ Vẫn thế anh ạ! Hạnh phúc và bình yên - Cố ấy mỉm cười nhìn tôi và đáp trả.



Một tiếng đồng hồ trôi qua, tôi để ý có một vị khách ngồi gần cửa sổ
suốt từ nãy đến giờ vẫn nhìn chăm chăm vào hai người họ. À không, chính
xác là vào cô ấy. Cô đang mở điện thoại di động và xem lại hình ảnh hoặc
tin nhắn gì đấy - tôi đoán thế - có lẽ là những tin nhắn của anh và
hình hai người chụp bằng máy di động.



Khi ly cà phê đen của anh đã tan hết đá. Cô gọi tính tiền và bước ra cửa. Tôi mỉm cười chào hai người :



- Cám ơn hai anh chị và chúc một buổi tối cuối tuần hạnh phúc. Hẹn gặp cả hai vào tối thứ bảy tuần sau..



Cô nhìn về phía cửa sổ, mỉm cười với vị khách đang tròn xoe đôi mắt vì
câu chào của tôi. Tôi không mấy ngạc nhiên, vì luôn có những vị khách tò
mò về câu chuyện tình yêu của hai người họ.



3. Cô gái trẻ



Tôi và anh là bạn thân từ nhỏ. Đến hết năm cấp 3, chúng tôi quen nhau và
hạnh phúc đến tận bây giờ. Nửa năm trước, anh dắt tôi vào một quán cà
phê khá yên tĩnh, với những bản nhạc nhẹ nhàng và êm ái, làm thanh thản
và dịu mát tâm hồn tôi. Khi tbri và anh cãi nhau, chúng tôi thường đến
quán cà phê này, và sau đó thì lại làm lành với nhau, rất dễ dàng.



Sau một thời gian lui tới quán cà phê này vào mỗi tối cuối tuần thì
chúng tôi đã trở thành khách quen của quán. Anh bắt chuyện với một nhân
viên trạc tuổi chúng tôi, cậu ấy có vẻ thích cách nói chuyện của anh, và
sau đó thì ba chúng tôi quen nhau.



Hôm nay, tôi lại đến đây cùng với anh. Tôi không cần gọi nước vì khi
thấy chúng tôi, cậu nhân viên ấy sẽ biết mình nên pha nước gì. Ly cà phê
đen cho anh lúc nào cũng được pha với rất nhiều cà phê, và chỉ bỏ một
ít đường, vì anh thích uống như thế, cậu nhân viên cũng biết như thế.



-Tuần này của hai anh chị thế nào?- Cậu ấy hỏi chúng tôi một câu hỏi
quen thuộc như thường lệ. Nếu như mọi khi, tôi sẽ để anh trả lời. Nhưng
bây giờ thì không.



+ Vẫn thế anh ạ! Hạnh phúc và bình yên - Tôi trả lời cậu ấy thật tự nhiên...



Một tiếng đồng hồ trôi qua, vị khách ở bàn đối diện gần cửa sổ vẫn nhìn
vào tôi chăm chăm từ nãy giờ. Tôi cười nhạt, chẳng để tâm nữa, rồi lại
mở di động và đọc những tin nhắn của anh từ nửa năm trước. Bây giờ, anh
không còn nhắn tin cho tôi nữa, nhưng đọc lại những tin nhắn của anh,
tôi vẫn cảm thấy hanh phúc. Mỗi khi chúng tôi giận nhau, anh luôn nhắn
tin làm lành trước, và khi kết thúc một tin nhắn, anh thường để câu này
vào cuối tin. "Hãy yêu anh như thể hôm nay là ngày cuối cùng ta bên
nhau, em nhé..!"



Tôi nhìn ly cà phê đen đang dần đổi màu, với lớp đá đã tan thành nước ở
phía trên, anh vẫn không uống dù chỉ một ít cùng tôi. Tôi thấy đắng ở
cổ, nhưng vẫn cố kìm nén để nước mắt không rơi, vì tôi không muốn anh
nhìn thấy tôi khóc.



Khi tôi gọi tính tiền và bước ra cửa, cậu nhân viên mỉm cười chào chúng tôi :



- Cám ơn hai anh chị và chúc một buổi tối cuối tuần hạnh phúc. Hẹn gặp cả hai vào tối thứ bảy tuần sau..





Thường thì anh sẽ quay lại và nói với cậu ấy rằng "Tất nhiên rồi! Vì
chúng tôilà cặp tình nhân hạnh phúc nhất thế gian này" Nhưng hôm nay,
anh vẫn không nói gì.



Vị khách ở gần cửa sổ vẫn cứ nhìn hai chúng tôi. Tôi mỉm cười với ông ta
rồi bước ra khỏi quán, hoà vào dòng người tấp nập ngoài kia, với những
tiếng xe cộ réo lên inh ỏi, những ngọn đèn đường làm mắt tôi nhạt nhoà
đẫm lệ



Cuối cùng thì, tôi vẫn phải khóc, vì nhớ anh... Một người đã ra đi vĩnh viễn từ nửa năm trước.


Ly cà phê nhạt màu.. Tear_on_a_lip_by_testedtodestruction


-st-



Về Đầu Trang Go down

Ly cà phê nhạt màu..

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Free forum | Khoa học | Giáo dục, giảng dạy | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất